DÂNG VỀ MẸ
Mùa báo hiếu đã trở về
Mà sao Mẹ đi không hề trở lại
Hay là đường xa ái ngại
Sông sâu mấy độ, đường dài mấy khúc
Con Mẹ mỏi mắt từng lúc
Mẹ ơi! Mẹ hỡi! Gục đầu con khóc
Con còn nhớ dáng nhớ vóc
Mẹ hiền đôn hậu chăm sóc tận tình
Đoàn con ngỗ nghịch như tinh,
Khuyên răn dạy bảo phân minh mỗi lần.
Ngày qua tháng lại vui mầng,
Thấy con khôn lớn thành nhân nên hình.
Mẹ không kiêu hãnh lúc vinh,
Không than không oán lúc mình đắng cay.
Mẹ tôi thật tuyệt là hay,
Con noi gương Mẹ từ nay đến già.
Mẹ ơi ! Mẹ hỡi! Xin tha,
Những lúc khờ dại con đà quên ơn.
Trên đời có chi quý hơn,
Tình yêu của Mẹ thái sơn đâu bằng.
Ngày Hiền Mẫu 2004
Elizabeth Trần Thị Uyển Nguyện