CON ĐƯỜNG HẸP ĐẾN CỬA TRỜI THÊNH THANG
Khổ đau tôi luyện tâm hồn,
Món quà quý giá cho hồn thăng hoa.
Đó chính con đường Chúa qua,
Cho ta noi dõi kẻo ra dại khờ.
Ngày xưa Thiên Chúa ta thờ,
Cứu chuộc dân Chúa cũng nhờ khổ đau.
Ngài gọi môn đệ hãy mau,
Đi qua ngõ hẹp cùng nhau tiến vào.
Hành trình đau khổ gian lao,
Ba năm rèn luyện nêu cao tinh thần.
Quyết tâm khổ nhục dự phần,
Phê-rô thà chết vạn lần không quên.
Tiếc rằng người ấy mang tên,
Giu-đa phản bội đứng tên bán Thầy.
Mong tìm danh lợi chóng chầy,
Ngờ đâu thất vọng đời này, đời sau.
Con xin đồng chịu khổ đau,
Như vàng thử lửa loại thau ra ngoài.
Cho con ghi khắc mãi hoài,
Con đường Chúa vạch không ngoài yêu thương.
Đức Mẹ là Đấng nêu gương,
Dẫu rằng Mẹ chẳng vấn vương tội truyền.
Mẹ chịu nhiều nỗi truân chuyên,
Cùng con chí Thánh triền miên suốt đời.
Từ khi mang lấy Ngôi Lời,
Giu-se toan bỏ bạn đời bơ vơ.
Thiên Thần báo mộng giấc mơ,
Giu-se kíp nhận con thơ Chúa Trời.
Đến ngày Con Chúa ra đời,
Nhẫn tâm quán trọ chối mời tá túc.
Hang lừa, máng cỏ, gia súc,
Là nơi Con Chúa giáng phúc xuống đời.
Ấu thơ vất vả một thời,
Lớn khôn lao nhọc vâng lời song thân.
Khổ thay Thánh Cả từ trần,
Là lúc rao giảng Tin Mừng muôn dân.
Mẹ Ngài không chút phân vân,
Cùng con dõi bước gian truân không ngừng.
Thế mà nhân loại đã từng
Đóng đinh con Mẹ vô ngần thảm thương.
Nát lòng ngấn lệ vấn vương,
Gục đầu giã Mẹ xót thương ngập tràn.
Ý Cha vâng phục mọi đàng,
Không hề than thở phàn nàn trách móc.
Xác con Mẹ ôm thương khóc,
Tiến dâng Thiên Chúa hình vóc hao gầy.
Kết thúc khổ nạn đọa đầy,
Khải hoàn vinh thắng sum vầy bên Cha.
Mùa Chay Thánh
Elizabeth Trần Thị Uyển Nguyện