TÂM SỰ NHỎ TO
Quý Anh Chị trong Gia Đình Phaolô Hải Ngoại rất thân mến trong tình yêu Chúa Giêsu Kitô.
Như tôi đã có dịp trình bày cùng Quý Anh Chị về sự hình thành Gia Đình Phaolô Việt Nam do Linh Mục Đôminico Nguyễn Văn Hộ - Bề Trên Dòng Đa Minh tại Việt Nam sáng lập từ năm 1977 - với nhóm 12, mục đích thánh hóa bản thân và dấn thân phục vụ tha nhân. Linh Mục linh hướng được gọi là Anh Cả. Nay Ngài đã nghỉ hưu và Linh Mục Giuse Nguyễn Đức Hòa thay thế.
Nhờ ơn Chúa, qua Gia Đình Phaolô tôi được trưởng thành hơn trong Đức Tin, lớn lên trong Đức Cậy và nhất là biết thực hành Đức Mến. Ngoài ra nhờ sự hợp nhất cầu nguyện của Gia Đình Phaolô, Hồng ân Chúa và Mẹ Maria đã tuôn đổ trên mọi thành phần của Gia Đình Phaolô, trong đó có tôi, giúp chúng tôi vượt qua được bao biến cố thăng trầm phần hồn cũng như phần xác, bởi hoàn cảnh cam go sau biến cố 1975, trong sự quan phòng đầy yêu thương của Thiên Chúa bình an.
Ý thức được như thế, ngày qua ngày, tôi trở về với những gì tôi đã nhận lãnh được của Chúa qua Gia đình Phaolô Việt Nam. Không gì hơn tôi chỉ còn biết tạ ơn Chúa qua những người khổ đau, bất hạnh, nghèo đói mà chính Chúa Giêsu đã đồng hóa Chúa với họ. Tôi thiết nghĩ việc làm đó chắc vui lòng Chúa.
Một ngày đẹp trời đã đến, khoảng năm 1993, hôm ấy tôi được chị Têresa Đỗ Thị Nga ở Florida và chị Cecilia Nguyễn Thị Bích Thủy từ Los Angeles đến thăm. Ba chị em chúng tôi đã có dịp tâm tình cùng nhau trong một căn phòng bé nhỏ, mà lòng thì rộng mở, đầy ắp tình Chúa và tình người. Qua những câu chuyện buồn vui, chúng tôi không quên nhắc lại cho nhau lời Anh Cả khuyến khích và nhắn nhủ chúng tôi, là những người trong Gia Đình Phaolô (nhóm 12) tiên khởi, khi chúng tôi chuẩn bị rời Quê Hương thân yêu để đi tới một chân trời xa lạ. Lòng ngổn ngang, vui ít mà luyến thương thì nhiều. Anh Cả nói: “Mỗi anh chị em trong Gia đình Phaolô, dầu đi đâu, luôn luôn nhớ mình là mang tinh thần được sai đi.”
Kể từ ngày đó, Gia Đình Phaolô Hải Ngoại ra đời, nhỏ bé, èo uột. Dầu vậy, 3 chị em chúng tôi không bỏ cuộc và qua thời gian Gia Đình Phaolô lớn dần, nhưng đồng thời lại cảm thấy bơ vơ, thiếu người hướng dẫn, khác nào những đứa con không cha, cho nên có lần tôi đã gởi thư về xin Anh Cả là Linh Mục linh hướng Gia Đình Phaolô Việt Nam cho tôi được xin một vị Linh Mục làm linh hướng bên đây và đổi tên là Gia D9ình Thánh Martinô, Ngài là vị Thánh thương giúp kẻ nghèo cách đặc biệt mà tôi rất yêu mến, vì được nhiều ơn Chúa qua sự cầu bầu của Ngài. Tôi trình Anh Cả lý do là để khỏi có sự trùng hợp với Hội Phaolô ơn gọi Dòng Chúa Cứu Thế ở Mỹ, rất đông đảo nhờ uy tín các Cha Dòng, tránh sự hiểu lầm có thể, nhưng Anh Cả đã không chấp thuận đổi tên Gia Đình. Anh Cả còn khẳng định: “Chúa hiểu mình là đủ”. Ngoài ra Anh Cả cũng muốn có Linh Mục linh hướng cho Gia Đình Phaolô Hải Ngoại vì Anh Cả quá xa xôi cách trở.
Rồi cơ may đã đến, một hôm cách đây đã lâu tôi có dịp tham dự một Thánh Lễ ngày thường ở Trung Tâm Công Giáo và vị Linh Mục Chủ Tế hôm đó giảng về ý nghĩa bài Phúc Âm đi tìm viên ngọc quý.
Bài giảng hôm ấy đối với tôi sao thấy thấm thía, vì hợp với những gì tôi đang theo đuổi qua hoạt động nhỏ bé cua Gia Đình Phaolô Hải Ngoại. Sau lễ tôi lấy hết can đảm đón Ngài ngoài cửa và mạnh dạn trình bày sơ qua về Gia Đình Phaolô và xin Ngài làm linh hướng cho Gia Đình Phaolô. Mặc dầu tôi chưa một lần được hân hạnh quen biết Ngài và kể cả tên Ngài tôi cũng chưa biết! Nhưng tôi nghĩ Linh Mục là Đại Diện cho Chúa, mà Chúa thì nhân từ nên mình cần gì thì cứ xin, nhưng vị Linh Mục này khó lắm (không dễ như tôi nghĩ). Ngài nhìn tôi với ánh mắt xa lạ, ngạc nhiên và tôi đọc được trong đôi mắt đó như muốn dò xét tôi là ai, giáo xứ nào, ở đâu đến, thành phần tốt, xấu, v.v... Ngài chưa quyết định. Sau đó tôi xin Ngài lần thứ hai. Có lẽ lần này Ngài nhớ tới bài Phúc Âm nói về người đang đêm gõ cửa xin bánh, nên Ngài gần như miễn cưỡng ngỏ ý muốn xem tất cả hình ảnh, thư từ liên hệ đến việc làm của Gia Đình Phaolô Hải Ngoại và Việt Nam. Một tia hy vọng đến với tôi, tôi trình Ngài một số hình ảnh và thư từ những năm qua và xin Ngài giữ vài tuần lễ để Ngài đủ thì giờ coi xem.
Tạ ơn Chúa, sau đó chẳng những Ngài đã nhận lời mà còn tận tình hướng dẫn Gia Đình Phaolô Hải Ngoại phát triển trong mấy năm qua. Một điều làm tôi ngạc nhiên là gần một năm sau tôi mới biết vị Thánh Quan Thầy của Ngài là Thánh Phaolô Tông Đồ. Tôi tin đó là nhờ sự chăm sóc cầu bầu của Chúa đã ban cho Gia Đình Phaolô Hải Ngoại có một Gia Trưởng nhiệt thành, đạo đức và khả kính như chúng ta đã biết, đó chính là Linh Mục Phaolô Trần Đức Hùng.
Để kết thúc đôi giòng tâm sự ngắn ngủi hôm nay. Tôi xin gởi đến Quý Anh Chị mấy vần thơ rất mộc mạc tôi đã ghi lại qua bài giảng của vị Linh Mục Chủ Tế năm nào, mà hôm nay trở thành vị Linh Mục Gia Trưởng của Gia Đình Phaolô Hải Ngoại chúng ta. Đó là bài giảng “đi tìm viên Ngọc quý”, như sau:
XIN CHỈ CHO CON
Thầy ơi ! xin chỉ cho con,
Viên ngọc quý giữa núi non điệp trùng.
Để khi cha con trùng phùng,
Đứng bên tay hữu vô cùng mừng vui.
Nầy con! Thầy chỉ cho con,
Tìm viên ngọc quý nơi con người nghèo.
Hướng lòng về chốn đèo heo,
Rộng tay ban phát noi theo gương Thầy.
Nầy con! Thầy chỉ cho con,
Tìm viên ngọc quý trên non buông làng.
Lòng con mở rộng sẵng sàng,
Thay Cha cho họ bạc vàng nuôi thân.
Nầy con! Thầy chỉ cho con,
Tìm viên ngọc quý nơi con người mù.
Đèn con chớ để mờ lu,
Khơi tim tỏa sáng hương nhu tình người.
Nầy con! Thầy chỉ cho con,
Tìm viên ngọc quý nơi con người cùi.
Tất cả những kẻ hủi, đui,
Con thương mến họ Cha vui thỏa lòng.
Thầy ơi! Con đã hiểu ra,
Ngọc quý không ở đâu xa tầm nhìn.
Cho con vượt thắng muôn nghìn,
Khó khăn con có để tìm cho ra.
Cám ơn con đã hiểu Cha,
Tìm viên ngọc quý vị tha chân tình.
Đó là sở hữu riêng mình,
Cha ghi nhân, không vô tình lãng quên.
Rất thân kính chúc Quý Anh Chị Gia Đình Phaolô Hải Ngoại tràn đầy niềm vui trong Chúa Giêsu Kitô Thầy Chí Thánh của chúng ta.
Elizabeth Trần Uyển Nguyện